Nối gót người xưa

…. nối gót người xưa
Vì hiểm họa mất nước cùng những khổ đau không ngừng của dân tộc, vì những xót xa quằn quại triền miên của quê hương, vì những máu xương đổ xuống để tạo dựng những trang sử oai hùng đánh đuổi ngọai xâm của tiền nhân, của cha anh, của bè bạn,
Chúng Ta
Hãy đứng lên nhận lãnh trách nhiệm
Hãy đạp lên những sợ hãi mà cùng nhau bước tới, bước tới. Đọc tiếp

TÀI LIỆU header


TÀI LIỆU

Date




_____________________________




THƯ GỬI BẠN TA - CẮT BỎ MỘT KHÚC (?) CỦA BÁC HỒ

Bùi Bảo Trúc
25-04-2013

Ngày 25 tháng 4 năm 2013

Bạn ta,

Nước ta vừa làm một công việc hết sức ngu xuẩn, đó là đòi cắt bỏ một khúc (?) của Bác Hồ.

Nội vụ xoay quanh cuốn sách của một học giả người Mỹ, William J. Duiker. Sau hơn 20 năm đào bới những tài liệu liên quan đến đời sống của Bác, mới đây William Duiker đã viết xong một cuốn sách dầy 695 trang nhan đề Ho Chi Minh: A Life.

Cuốn sách là một công trình nghiên cứu nghiêm túc, được mục điểm sách của tờ Washington Post coi là tác phẩm thẩm quyền nhất về Hồ Chí Minh, nên nhà nước muốn dịch sang tiếng Việt để in ở trong nước, cho tiện việc rêu rao rằng ngay như bọn Mỹ mà cũng phải viết về Bác huống hồ là nhà nước và báo Nhân Dân vẫn mỗi ngày vẫn đào Bác dậy, in vài ba câu nói để đời của Bác mặc dù không ma nào thèm đọc những thứ phát ngôn ngớ ngẩn đó nữa.

Tuy nhiên, trong bức thư gửi cho nhà xuất bản Hyperion Books ở New York, nhà nước xin được bỏ, nghĩa là không dịch một số trang của cuốn sách, lấy lý do là những đoạn đó "không phù hợp với những thông tin trong hồ sơ của nhà nước" -- nguyên văn trong thư: "... do not conform with the information in our files."

Nhà nước không nói thẳng ra đó là những trang nào, đề cập đến những gì. Nhưng tác giả cuốn sách, William J. Duiker, thì biết ngay đó là những đoạn nói về cuộc đời tình ái của Bác Hồ, những thứ mà nhà nước không bao giờ muốn nói đến từ bao nhiêu năm nay, thậm chí thẳng tay bác bỏ, để tô vẽ ra hình ảnh của một người dâng hiến cả đời cho đất nước, không có thì giờ cho những chuyện... vặt vãnh như những người đàn ông tầm thường khác.


Tác giả Duiker nói rằng nhà cầm quyền Hà Nội chỉ chưa chịu nói hẳn rằng Bác Hồ còn trinh mà thôi (nguyên văn: While not flatly saying that he was a virgin... they strongly deny any formal, serious relationships...). Nhưng dấu vết (?) của những chuyện vặt vãnh ấy thì nhìn đâu cũng thấy.

Tăng Tuyết Minh vợ Tầu đầu tiên của HCM
Thực ra, những chuyện vặt vãnh ấy Bác Hồ làm nhiều lắm. Mấy chuyện vặt vãnh đó được ghi chép khá đầy đủ trong cuốn sách của William Duiker. Bây giờ dịch ra tiếng Việt, lại để nguyên những đoạn ấy thì hoá ra nhà nước và Bác bấy lâu nay toàn một bọn nói láo hết (như mọi người đã biết) cả sao?


Vợ chồng Lê Hồng Phong, Trần Thị Minh Khai
Cuốn sách của tác giả Duiker có đoạn kể rằng năm 1927, Bác có lấy vợ ở bên Tầu, một người đàn bà mà Duiker mô tả là ít học (poorly educated) nhưng khá xinh (but comely) ở Quảng Ðông. Ðó là lúc Bác Hồ làm thông ngôn cho phái đoàn Nga cạnh chính phủ Tôn Dật Tiên. Ít lâu sau, chiến tranh Quốc Cộng giữa Mao và Tưởng xẩy ra, hai người mất liên lạc.


Marie Bière
Cuốn sách của William Duiker kể thêm những vụ ái tình lẻ khác của Bác như với Nguyễn thị Minh Khai cùng vài ba chuyện lẻ tẻ khác ở Nga và ở Pháp. Ở Pháp, Bác liên hệ với một bà đầm mà Bùi Tín có kể lại. Bà đầm có cái tên rất ly kì, không phải là Marie Sến gốc gác vô sản như chúng ta có thể nghĩ, mà là Marie Bière. Nghề... bia ôm bắt đầu có từ khi Bác vòng tay ra ôm em bé Marie ở Paris. Mãi mấy chục năm sau, các cháu, các con của Bác mới nối được nghiệp Bác.


Cũng trong những năm còn trẻ, hồi ở Hoa Nam, Bác còn cả gan mê cả Ðặng Dĩnh Siêu, vợ của Chu Ân Lai. Tại sao họ Chu không biết để nước Việt Nam còn khổ tiếp với Bác vài chục năm nữa? Không may hết sức.

HCM với bạn gái Đặng Dĩnh Siêu (bên phải) và Thái Sướng (bên trái)
Ở Nga, Bác mê Véra Vasiliéva. Về Việt Bắc, Bác vồ một chị người Tày. Về Hà Nội năm 1955, tính thích đồ ngoại của Bác lại nổi lên, và đó là lúc xuất hiện cô Nông Thị Xuân, một phụ nữ thuộc sắc tộc Nùng 22 tuổi, khi Bác đã 65 tuổi.


Ðó là chỉ kể sơ qua những chuyện lặt vặt của Bác.

HCM với Nông Thị Xuân
Tại sao lại phải cắt bỏ những đoạn đời sống oai hùng như thế của Bác? Bác trả thù dân tộc như vậy là... được chứ. Bác lấy vợ Tầu, mê vợ Chu Tổng Tài, ôm Bière đi bia ôm, thích gái Nga, con rơi ở Cao Bằng rồi lại ở Hà Nội với cô Xuân để cậu Nông Ðức Mạnh phải nói rằng ở Việt Nam ai cũng là con Bác hết khiến những người Việt Nam có cha mẹ tử tế, khai sinh đàng hoàng phải xác nhận gia đình có lễ giáo không phải là thứ con hoang như cậu.


Thế thì tại sao phải dấu Bác như mèo dấu cứt? Bác làm được những chuyện như vậy là oai lắm chứ. Phải lôi ra cho bọn nhà quê theo đít Bác lấy đó làm niềm tự hào.

Thử hỏi giữa hai hình ảnh, hình ảnh nào hay hơn, đó là hình ảnh Bác không làm ăn được gì hết, thấy phụ nữ là đỏ mặt bỏ chạy, lôi sách Các Mác ra đọc cho hạ hoả và một hình ảnh kia, hình ảnh của một cậu cầm cái gậy của thằng ăn mày, chỗ nào cũng chọc, như tục ngữ Việt Nam vẫn nói, trong khi vẫn lãnh đạo được đảng Cộng sản Việt Nam, vẫn bịp được bao nhiêu người bằng trò chùi mép rất kỹ, thì hình ảnh nào tốt?

Thế thì tại sao bắt Bác phải chay tịnh (giả), phải vẽ ra hình ảnh của một người đàn ông đã bị hoạn, bị thiến, hy sinh một đời sống huy hoàng, bình thường và khoẻ mạnh, cắt đồ nghề dâng đảng và chủ nghĩa Cộng sản?

Tại sao không oai được như Sukarno khi ông ta bị Liên Xô định bắt chẹt trong chuyến đi Mạc Tư Khoa hồi đầu thập niên 60? Liên Xô sau khi đón tiếp ông linh đình, cuối chuyến đi, cho ông xem một cuốn phim do "tài tử" Sukarno đóng với một phụ nữ Nga ở khách sạn và hăm là nếu không làm theo lời điện Kremlin, họ sẽ công bố cuốn phim đó cho dân chúng Indonesia coi. Sukarno liền nói rằng dân chúng Indonesia sẽ rất kiêu hãnh có một tổng thống tài giỏi như thế ở trên giường với đàn bà Nga. Hết bắt chẹt.

Trong khi nhà nước ta chỉ dám thiến Bác Hồ cho Bác oai.

Oai cái gì ở chuyện cắt đốt cột đó?

TGBT

1 nhận xét:

  1. Nông Đức Thắng4/5/13 19:01

    Bài viết rất hay, rất thú vị!
    Cái gọi là"của quý" của đúng giống đàn ông, thứ "xịn" là phải hiệu dụng.
    Hồ Chí Minh là đàn ông thứ thiệt, không phải đồng tính, lại không phải thiên thần, nên"của quý" của Hồ phải xài được.Đàn ông thích thế và phụ nữ năm châu (Nga, Tàu,Pháp, Việt,Tày...) cũng thích thế.
    Vì muốn thần thánh hóa lãnh tụ thiên tài của đảng vĩ đại, mà đảng CS đã chủ trương cắt bỏ bộ phận rất sinh lí,toàn bộ những gì rất thật,liên quan đến"của quý Cu Hồ".Việc cắt bỏ phần nào trong sách nêu trên là đương nhiên.
    Đúng là đảng Việt cộng đã dối gạt công luận, dối gạt nhân dân, lịch sử và gây ức chế cho toàn thể phụ nữ nước ta và quốc tế!
    Sự thực là Cu Hồ rất mạnh và có quá trình tình ái lăng nhăng với phụ nữ nhiều nước- cỡ liên hiệp quốc.
    Việc Hồ và đồng bọn giết Nông Thị Xuân là sự phản bội và độc ác không thể chối cãi, sự nhục nhã gớm ghiếc không thể tha thứ, xét về đạo đức và nhân tính. Con người khác thú vật là ở chỗ nầy.
    Cho nên, hãy dẹp ngay cái gọi là"Tấm gương đạo đức HCM", vì là vớ vẩn, thứ rác rưỡi,thối tha, nên cho vào sọt rác.

    Trả lờiXóa