Nối gót người xưa

…. nối gót người xưa
Vì hiểm họa mất nước cùng những khổ đau không ngừng của dân tộc, vì những xót xa quằn quại triền miên của quê hương, vì những máu xương đổ xuống để tạo dựng những trang sử oai hùng đánh đuổi ngọai xâm của tiền nhân, của cha anh, của bè bạn,
Chúng Ta
Hãy đứng lên nhận lãnh trách nhiệm
Hãy đạp lên những sợ hãi mà cùng nhau bước tới, bước tới. Đọc tiếp

TÀI LIỆU header


TÀI LIỆU

Date




_____________________________




THƠ - XIN LỖI THÁNG TƯ, MIỀN NAM - NHỮNG VIỆC TÔI ĐÃ LÀM

Bài thơ của một cán binh CS
10-08-2013
TNM: Tác giả bài thơ, Ngọc Bình vừa lên tiếng. Bài thơ, rất nhân bản, nói lên những uẩn khúc mà tác giả đã trăn trở trong 38 năm trời " Không hiểu mình đi Giải phóng cho ai ???" mà vẫn chưa có lời giải đáp. Vì bài thơ hay, được sao chép chuyền đọc nên có một vài câu có phần sai lạc.

TNM quyết định không sửa lại để giữ tính chất hi hữu của việc lên tiếng từ tác giả như một cơ hội để được giới thiệu blog Ngọc Bình đến bạn đọc. Bài thơ nguyên gốc tựa đề: "XIN LỖI THÁNG TƯ!" được lưu trữ tại đây:  http://binhngocj52.blogspot.com/2013/05/xin-loi-thang-tu.html. Trân trọng giới thiệu đến bạn đọc.


Thời trai trẻ, gác bút nghiên, gác mọi ước mơ ...
lên đường " đánh Mỹ!"
Cây súng trên vai, máu đỏ trong tim! 
Mụ lí trí! 
Hùng hục vượt Trường Sơn.
Đêm nghỉ, ngày đi, giày vẹt gót , áo sờn vai thấm lạnh! 

Mẹ còng lưng vắt kiệt sức, mỏi mòn, thao thức đợi con về!
"Ba mươi tháng Tư" Bên Thắng cuộc, hả hê!!! 
Con trở thành kẻ "kiêu binh!" trong đoàn "quân Giải phóng!"

Nhưng! Ba mươi tám năm sau con vô cùng thất vọng! 
Không hiểu mình đi Giải phóng cho ai??? 
Chỗm trệ trên cao, toàn những kẻ bất tài!
Đáy xã hội, nhiều "dân oan!" mất đất. 

Những nghịch lý, tai ương...chồng chất!
Khoảng cách "sang, hèn" cứ rộng mãi ra.
Người ở "quê" không còn tha thiết với "ao nhà". 
Tràn vào Miền Nam "ngoạ, chiếm, xâm canh...từ núi, rừng, chợ búa, thị thành, lầu cao, gác tía ....!" 

Ngay như nhà ta thôi!
Chỉ có mình tôi "gọi là : góp công giải phóng". 
Chẳng tước quan gì! 
Mà cũng cả xóm kéo vào.
Người thì bán rau, lượm ve chai, giặt ủi, bán thịt chó, thuốc Lào ... 
Thậm Chí! 
Có cả lừa gạt, bảo kê, hút chích, đĩ điếm, bụi đời...
Đi đâu, ở đâu cũng gặp toàn người "ngoài ấy". 

Còn!
đố ai tìm thấy bóng dáng người "miền trỏng!"
hiện diện trên quê hương mình đấy?
Nhà cửa, ruộng vườn ngoài ấy họ bỏ hoang??? 

Quê Hương tôi, tên thật đẹp (làng Vàng). 
Cũng có đình, chùa, bờ xôi, ruộng mật! 
Không hiểu vì sao nhiều người "bỏ tất ?" 
để vào Nam chen lấn, đua đòi? 

Riêng tôi!
Đã hơn sáu mươi năm, đang ở cuối cuộc đời . 
Vẫn cháy bỏng! 
Muốn được về nơi mình "chôn nhau, cất rốn!" 

Đã mấy năm nay, tôi đã làm kẻ "chạy trốn!"
Trốn khỏi "sai lầm !"
những năm, tháng ...đã đi qua! 
Trở về quê hương, cất lại một nếp nhà!
Tập làm nông, ngớ ngẩn tìm những mảnh gốm xưa, 
và "Hoài niệm!" thuở ấu thơ ....

Bỗng choàng tỉnh! 
Đôi khi tìm thấy mình trong đó. 
Cửa, cổng nhà tôi cứ mở toang! 
Kể cả khi trời đang nổi giông, nổi gió ... 

Mỗi tháng Tư về tôi lại nhớ vào Nam! 
Xin lỗi ! "tháng Tư!" 
Xin lỗi ! 
Miền Nam, những việc tôi đã làm! 
Xin lỗi tất cả! 
Cả những người "bên thua cuộc!" 
Lẽ đời, Đen, trắng phải phân minh! 

Xin lỗi!
 "tháng Tư!"
Hãy tha thứ cho mình! 
Rất chân thành, chứ không phải lời giả dối


Nguồn: trên Net

3 nhận xét:

  1. Bài Thơ này tôi làm nhân kỷ niệm 30/4/2013, bản gốc ở binhngocj52. Blogspot.com .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rất vui mừng khi TNM biết được xuất xứ bài thơ. TNM đã viết lời giới thiệu trang Ngọc Bình đến bạn đọc. Xin tác giả Ngọc Bình cho phép TNM không sửa lại bài thơ đã đăng để giữ được tính chất "lưu lạc" của bài thơ và cuối cùng đã được trở về lại nguyên gốc. Thành thật cám ơn tác giả.

      Xóa
  2. Cả nước và thế giới bị CSQuoctế lừa bịp. Thương thay bao thế hệ thanh nien VN !

    Trả lờiXóa