Nối gót người xưa

…. nối gót người xưa
Vì hiểm họa mất nước cùng những khổ đau không ngừng của dân tộc, vì những xót xa quằn quại triền miên của quê hương, vì những máu xương đổ xuống để tạo dựng những trang sử oai hùng đánh đuổi ngọai xâm của tiền nhân, của cha anh, của bè bạn,
Chúng Ta
Hãy đứng lên nhận lãnh trách nhiệm
Hãy đạp lên những sợ hãi mà cùng nhau bước tới, bước tới. Đọc tiếp

TÀI LIỆU header


TÀI LIỆU

Date




_____________________________




Thơ - ĐI TÌM CHỮ DŨNG, CHỮ TÂM

T.S Trần Nhơn - Trí Nhân Media

   Đi tìm chữ Dũng, chữ Tâm,
    Mong sao gặp được tri âm lúc này.
    Nửa sự thật chép ra đây,
    Nửa kia còn lại đắng cay bội phần.
    Cây kim trong bọc lộ dần,
    Ngàn năm công tội, oán ân tỏ tường.
    Lưỡng triều nát rệu như tương,
    Các nhóm lợi ích vẽ đường ăn chia.
    Sắc màu băng đảng, ma phi-a
    Dường như len lỏi Đảng ta từng ngày;

Cỗ xe toàn trị trượt dài.
    Lừa dân, dối Đảng giữ ngai, nắm quyền (?!).
    Tâm Ngôn chia sẻ nỗi niềm,
    Tiến dâng kế sách vững bền, thăng hoa.
    Rồng Việt chắp cánh bay xa,
    Thiên thời đa đảng, nhân hòa đa nguyên.
    Địa lợi kết nối ba miền,
    Hòa giải, hòa hợp vững bền nước non.
    Nước còn thì Đảng mới còn,
    Mất đất, mất biển Đảng còn được sao?
    Phản đồng chí, hại đồng bào,
    Lai căng toàn trị gây bao lỗi lầm.
    Nặng lòng chữ Dũng, chữ Tâm,
    Chữ Trí đích thực trong tầm tay ta!
    Hội phường giảo hoạt, tâm xà,
    Trí là chước quỷ, mưu ma hại người.
    Mô hình đảng trị Tháng Mười,
    Lò đúc rô bốt, lớp người vô lương
    Giả vờ kiên định lập trường,
    Cúi luồn, nịnh bợ tìm đường “tiến thân”.
    Lời Plê kha nốp như thần,
    Di chúc chính trị nhận chân Tháng Mười.
    Dân chủ Xã hội ra đời,
    Hồn thiêng Các Mác thảnh thơi thiên đường.
    Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Tường,
    Dập vùi, bạc đãi, ai thương, ai cần?

    Kolakowski, bậc hiền nhân,
    Người thầy dẫn dắt tinh thần Ba Lan.
    Gọng kìm chuyên chế nhân dân,
    Tháng Mười toàn trị vỡ tan lâu rồi.
    Vẫn còn đảng trị kim cô,
    Âu, Mỹ trăng khuyết, Nga Xô trăng tròn!
    Tô hồng vỏ bọc công nông,
    Nuôi tư bản đỏ, vặt lông dân nghèo.
    Luồn lách ăn theo, nói leo,
    Đánh mất mình mới được trèo ghế cao.
    Ghế cao số hóa đã lâu,
    Vi rút chuyên chế nhiễm sâu phần mềm.
    Ánh sáng ngày sợ bóng đêm,
    Toàn trị chăn dắt, người hiền quay lưng.
    Lời di huấn Triệu Tử Dương,
    Hồi ký tỏa sáng soi đường tương lai
    (Ngợi ca dân chủ phương Tây,
    Lên án chuyên chế độc tài Trung Hoa.
    Kinh tế, chính trị giao thoa,
    Song hành hội nhập hài hòa, đa phương).
    Đảng trị tranh bá, xưng vương
    Sụp đổ thảm hại theo tường Béc lanh.
    Toàn trị đổi mới vòng quanh,
    Sao qua mặt nổi nhân dân anh hùng?
    Cùng tất biến, biến tất thông,
    Đảng viên đứng dậy, cộng đồng ra tay.
    Băng nhóm cao chạy xa bay,
    Bạo quyền tự vỡ, hiền tài thăng hoa.
    Sóng ngầm rung chuyển sơn hà,
    Dập dồn tín hiệu bão xa, bão gần.
    Quan tham dối Đảng, lừa dân
    Tả tơi mặt nạ, liệt dần tứ chi.
    Niềm tin nay chẳng còn gì,
    Đảng trị chuyên chế đến ngày cáo chung.
    (Cu ba, Lào, Việt, Triều, Trung
    Bôi dầu gió chữa khối ung độc tài!?)
    Hơn chín mươi năm đủ dài
    Nhận chân toàn trị quái thai Tháng Mười.
    Nước mắt hòa trộn máu tươi
    Viết trang huyết sử đẫm lời đau thương.
    Chân trời lấp ló vầng dương,
    Ánh sáng thời đại soi đường Tâm Ngôn.
    Việt Nam rạng rỡ trường tồn,
    Xã hội Dân chủ mùa xuân vĩnh hằng.
   
     Tiến sĩ Trần Nhơn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét